Khrushchev: Trung Cộng làm mọi cách để Nuốt Việt Nam

 

Bút Sử

 

 

Nikita Khrushchev có giáp mặt với Hồ Chí Minh (HCM) vào đầu năm 1950 khi Hồ đến gặp Stalin tại Nga th́ ông đă có những nhận xét về con người này. Từ h́nh thức bên ngoài lúi cúi bên cạnh các lănh tụ cộng sản đến bên trong trống rỗng, nhưng lúc nào Hồ cũng tỏ ra nhiệt t́nh chân thật. Sự cuồng nhiệt về chủ  nghĩa cộng sản của một người kém kiến thức như HCM cũng không làm Khrushchev ngạc nhiên, để rồi ông Tổng Bí Thư Đảng Cộng Sản Liên Sô này phải tiên đoán rằng Trung Cộng sẽ không buông tha Việt Nam ra khỏi bàn chân đầy móng vuốt. Cứ ôm các đồng chí anh mà hôn hít đi rồi sẽ thấy hậu quả! Nhận xét của Khrushchev được ghi lại trong quyển “Khrushchev Remembers” xuất bản vào năm 1970.

 

1955: Hồ Chí Minh and Mao Zedong meet again. Mao seems rather uncomfortable with Hồ's enthusiastic 'bisou' [kiss] French-style greeting. pic.twitter.com/sGC8XwrvfQ

— Brett Reilly (@Brett_UWM) June 30, 2017

 

Người ta thấy nhan nhăn lối hôn hít hơi khó nh́n của những người cộng sản phái nam, nhưng phải công nhận rằng người cộng sản HCM được thêm nổi tiếng cũng nhờ vào những cái hôn kỳ quái. Hôn xối xả các đồng chí ngoại quốc đến các trẻ em gái. Hôn đến độ mà báo Life vào 1957 đă phải đặt cho HCM thêm cái tên là “người  cộng sản hôn nhiều nhất – the kissingest communist.” Cố gắng chứng tỏ rằng ḿnh rất thân Mao, nhưng cũng bị Mao khinh thường  như h́nh ảnh film trên. Ráng làm thân với Liên Sô, rồi cũng bị Khrushchev kể tội.

 

Dựa vào quyển sách trên viết về những điều Khrushchev kể để có phần tŕnh bày và nhận xét sau đây.

 

Những đảng viên cộng sản Âu Châu khi tiếp xúc với HCM cũng đồng quan điểm với Khrushchev rằng Hồ yêu chủ nghĩa cộng sản cuồng nhiệt c̣n hơn những đảng viên kỳ cựu nơi phát sinh ra chủ nghĩa này. Khrushchev ví HCM như “thánh cộng sản.” C̣n hỏi về lịch sử Đảng th́ Hồ không biết phân biệt chút ǵ về các giai đoạn biến chuyển của các đảng cộng sản khi Hồ ghi tên gia nhập vào đệ tam quốc tế cộng sản.

 

Khrushchev có ư rằng HCM  quá khù khờ v́ tin rằng những đồng chí cộng sản thế giới rất là thành thật (sincere and honest) nên mới mỉa mai đặt cho Hồ một  thánh danh (communism’s saint).

 

Thật ra HCM đă có 30 năm hoạt động ở nước ngoài, đến 1950 là trên dưới 40 năm chuyên nghiệp hành nghề cộng sản th́ không thể không hiểu bản chất người cộng sản. Không nói láo không phải là cộng sản như là châm ngôn mà chính người cộng sản hiểu điều đó hơn ai hết, mà các sư tổ của chủ nghĩa cũng dạy cán bộ phải nói láo v́ nói măi mỗi ngày cũng có người tin là thật. Những thủ thuật để cướp chính quyền năm 1945; những lèo lái, ḷn cúi, lừa mị dư luận cùng với các nhóm thiên tả bên Pháp (cộng sản và xă hội) năm 1946 khi Hồ ở đó 4 tháng để vận động cho Hiệp Ước Sô Bộ th́ không thể cho rằng họ thành tâm chấp nhận sự  thật.

 

Vấn đề là HCM rất quá muốn trở thành lănh tụ nên mọi phương tiện đều có thể thực hiện để đạt mục đích. Ở Nga th́ có Stalin, ở Việt Nam th́ có HCM. Tại sao lại không được? Khi HCM và tập đoàn cướp chính phủ Trần Trọng Kim vào 8/1945 th́ những người thông minh ở Âu Châu hiểu rơ bản chất cộng sản như George Orwell đang viết cuốn “Trại Thú Vật.” – một loại trại mà con heo với vai tṛ anh cả (Stalin) biến đàn thú gồm các loại chỉ biết ăn, ngủ, làm lao động và răm rắp vâng lời. Lịch sử đă chứng minh chủ nghĩa cộng sản là thứ không tưởng vô nhân đă bị nhân loại cho vào sọt rác từ lâu.

 

Dù ca ngợi Stalin c̣n hơn thánh sống, nhưng HCM bị Stalin khinh bỉ, coi thường.

 

During our conversation, Ho Chi Minh kept watching Stalin intently with his unusual eyes. I Would say that there was in his gaze an almost childlike naiiveté (page 481)- Trong lúc đàm thoại, HCM luôn nh́n Stalin rất chăm chú với ánh mắt khác thường. Tôi muốn nói rằng cái nh́n chầm chập kéo dài như  thế không khác ǵ một trẻ con khờ khạo.

 

Khrushchev ví HCM như đứa trẻ con khi lúc đó Hồ đă là trên dưới 60 tuổi. Ở tuổi này mà ông ta chưa có thể chững chạc. Nhận xét về tư cách như trẻ nít của HCM người ta cũng thấy ở những sách khác như của Jean Sainteny.

 

Khrushchev kể, trong một dịp họp mặt đông người, HCM lấy ra từ cái cặp cuốn báo Nga rồi lom khom đến bên Stalin xin chữ kư. Stalin kư xong rồi chơi khăm là liền sau đó sai đệ tử đánh cắp cuốn ấy lại. Khrushchev c̣n biết đó là cách khoe khoang của HCM khi về lại Việt Nam rằng danh dự lắm mới được Stalin tặng cho chữ kư.

 

HCM kể lể cho Stalin và Khrushchev nghe về những khó khăn mà người cộng sản phải đương đầu tại miền Bắc Việt Nam,  rồi xin vũ khí và đạn dược. Rời khỏi Moscow Hồ c̣n viết thư  xin thêm thuốc kư ninh cho bộ đội. Stalin không muốn mất thời giờ với Hồ nữa, liền ra lệnh: Gởi cho hắn nửa tấn đi!

 

Giai đoạn sau vụ Điện Biên Phủ, Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN) lệ thuộc Trung Cộng càng ngày càng nhiều. Khrushchev nhận xét là bề ngoài th́ ĐCSVN ra vẻ thân thiện với Liên Sô, nhưng bên trong nghiêng hẳn về Trung Cộng.

 

Ông c̣n cho rằng có thể Trung Cộng cổ vơ thêm cho việc ĐCSVN làm thân với Liên Sô để củng cố thêm sức lực cho miền Bắc, hay nói tóm lại là lợi dụng. Hiện tượng này đă xảy ra vào những năm sau ngày chia đôi đất nước. Miền Bắc dù thắng Pháp, nhưng năm 1958, Phạm Văn Đồng và HCM lại mời gọi yêu cầu Pháp ở lại để điều hành các cơ sở như nhà thương, trường học, hăng xưởng, hầm mỏ v.v… Một số cơ sở có lập trường chống cộng th́ lật đật bỏ đi, và một số khác c̣n ở lại để huấn luyện cán bộ. Một thời gian không lâu, họ bị theo dơi, bị hành sách v́ cộng sản nghi ngờ họ làm gián điệp cho CIA, nhất là mấy vị linh mục. Chịu không nổi nên cuối cùng th́ những người Pháp này  cũng cuốn gói ra đi. Họ học bài học về sự lừa mị trên giấy tờ khi hai bên cam kết thực hiện các điều khoản đă ghi trong văn bản. Những bài bản lợi dụng người Pháp ở lại này là do Trung Cộng bày ra, mà đại sứ Pháp Jean Sainteny đă ghi trong quyển “HCM and his Vietnam.”

 

Nh́n về thái độ và hành động của ĐCSVN ngày nay. Đảng hay qua các nước tự do để xin viện trợ này nọ, kêu gọi về Việt Nam làm kinh tế, v..v..Làm ǵ làm th́ Đảng cũng phải qua sự cố vấn chỉ dạy của đàn anh Trung Cộng.

 

Khrushchev quả quyết rằng nếu Liên Sô không giúp đỡ súng đạn cho miền Bắc th́ khó mà thắng miền Nam. Quả là như vậy, nên sau ngày cưỡng chiếm miền Nam, 30/4/1975, bằng súng đạn Liên Sô, ĐCSVN nghiêng qua thân Liên Sô quá đáng làm tổn hại phe thân Trung Cộng, làm mất ḷng đàn anh Trung Cộng. Những trận chiến mà Việt Nam bị mất mát to lớn từ 1979, kéo dài 10 năm, với Trung Cộng đă bị Đảng làm lu mờ. Như  vậy tiên đoán của Khrushchev rằng dù bất cứ giá nào Việt Nam vẫn là con mồi mà Trung Cộng muốn nuốt th́ sao? Nó nuốt không được nhờ tinh thần yêu nước có từ thời Bà Trưng Bà Triệu đến Trần B́nh Trọng v.v.., c̣n thời cộng sản mà lănh tụ hèn kém ngu dốt như HCM, kéo theo một khối đàn em noi gương lănh tụ, th́ thôi rồi c̣n ǵ để nói. Từ nhận xét về bản chất vô tổ quốc, vô dân tộc của HCM mà Khrushchev mới tiên đoán nước Việt sẽ mất dễ dàng như vậy.

 

I would like to believe that Vietnam really does desire good relations with the Soviet Union, but I don’t think China will release Vietnam from its paws, and Pro-Chinese forces will remain powerful in Vietnam. They will do all they can to make Vietnam eat out of China’s hand. (page 485) – Tôi muốn tin rằng Việt Nam (miền Bắc) thật sự mong mỏi có sự liên hệ tốt với Liên Sô, nhưng tôi không nghĩ Trung Cộng sẽ tha cho Việt Nam khỏi những móng vuốt của bàn chân nó, và thành phần thân Tàu sẽ tồn tại mạnh ở Việt Nam. Người Tàu sẽ làm mọi cách có thể để Việt Nam bị nuốt mất bởi bàn tay của Trung Cộng.

 

Tổng Bí Thư Đảng Cộng Sản Liên Sô Nikita Khrushchev qua đời 1971. Là người cộng sản kỳ cựu hiểu rơ bản chất cộng sản, những nhận xét của ông ta về Trung Cộng và ĐCSVN thật không sai.

 

 

Bút Sử

September 17, 2018

 

Sources: Khrushchev Remembers, Edward Crankshaw, translated by Strobe Talbott, 1970; Brett Reilly’s Twitter.

 

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính