Los Angeles Times

 

Một loạt băng ghi âm mới của Nixon đă được công khai

 

Christopher Goffard

Ngày 24 tháng 6 năm 2009, 12 giờ sáng theo giờ Thái B́nh Dương

 

https://www.latimes.com/archives/la-xpm-2009-jun-24-me-nixon-tapes24-story.html

 

 

Các băng ghi âm của Ṭa Bạch Ộc được công bố hôm thứ Ba ghi lại cảnh Richard Nixon là một tổng thống hiếu chiến nhiệm kỳ thứ hai, người nói về việc chấm dứt Chiến tranh Việt Nam ngay cả khi ông phải “chặt đầu” nhà lănh đạo Nam Việt Nam, nhận xét rằng phá thai có thể là cần thiết nếu thai kỳ liên quan đến một cặp đôi khác chủng tộc và dường như bận tâm đến việc tàn sát những kẻ thù chính trị của ḿnh.

 

Khi Nixon đang đàm phán chấm dứt sự tham gia của quân đội Hoa Kỳ vào Việt Nam vào tháng 1 năm 1973, ông đă phải đối mặt với một tổng thống Nam Việt Nam, người không muốn kư một hiệp ước ḥa b́nh được đề nghị mà ông lo ngại sẽ khiến chính phủ của ông phải chịu sự tiếp quản của cộng sản.

 

Phản ứng của Nixon là đe dọa Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu bằng cách dừng viện trợ của Hoa Kỳ mà Nam Việt Nam phụ thuộc vào. “Điều đó có đi quá xa không?” Nixon đă hỏi Ngoại trưởng Henry Kissinger vào ngày 20 tháng 1 năm 1973. “Nói cách khác, tôi không biết mối đe dọa có đi quá xa hay không, nhưng tôi sẽ làm bất cứ điều ǵ, tức là, hoặc chặt đầu ông ta nếu cần thiết.”

 

Cuộc tṛ chuyện giữa Nixon và Kissinger là một phần trong 154 giờ băng ghi âm Nixon được Thư viện và Bảo tàng Richard Nixon ở Yorba Linda công bố vào thứ Ba, cùng với hàng ngh́n tài liệu lưu trữ. Giọng nói của Nixon trong các băng ghi âm thường là tiếng lầm bầm, xen kẽ với tiếng thở dài và những tiếng chửi thề có thể nghe thấy được.

 

Các băng ghi âm phản ảnh các cuộc tṛ chuyện được ghi âm bí mật giữa Nixon và các cộng sự của ông trong tháng 1 và tháng 2 năm 1973. Trong số những điều ông nghĩ đến trong thời gian đó có Chiến tranh Việt Nam, cách tàn bạo với kẻ thù chính trị của ḿnh và vụ bê bối Watergate đang diễn ra.

 

Các băng ghi âm cũng ghi lại phản ứng của ông đối với Roe vs. Wade, phán quyết của Ṭa án Tối cao hợp pháp hóa phá thai. Trong cuộc tṛ chuyện ngày 22 tháng 1 với phụ tá Chuck Colson, Nixon có thể được nghe nói rằng: “Có những lúc phá thai là cần thiết -- Tôi biết điều đó. . . . Giả sử bạn có một đứa con đen lai trắng, hoặc một vụ hiếp dâm.”

 

Nixon và Colson đồng ư rằng phá thai hợp pháp khuyến khích sự dễ dăi.

“Nó làm tan vỡ gia đ́nh”, Nixon nói.

 

Các bản ghi âm được công khai vào thứ Ba là lần phát hành thứ ba các băng ghi âm của Nixon kể từ khi Cục Lưu trữ Quốc gia tiếp quản Thư viện Nixon hai năm trước và là lần phát hành thứ 13 các băng ghi âm kể từ năm 1980. Hiện công chúng có quyền truy cập vào 2.371 giờ băng ghi âm từ Ṭa Bạch Ộc của Nixon, với 700 giờ nữa sẽ được phát hành trong những năm tới.

 

Kenneth Hughes, một chuyên gia về Nixon với chương tŕnh ghi âm tổng thống tại Trung tâm Công vụ Miller phi đảng phái, cho biết các băng ghi âm mới cho thấy sự nhiệt t́nh sâu sắc của Nixon trong việc áp đặt một thỏa thuận ḥa b́nh lên Thiệu, mặc dù điều đó khiến khoảng 140.000 quân Bắc Việt chiếm đóng Nam Việt Nam và Nixon biết rằng điều đó sẽ dẫn đến chiến thắng cuối cùng của phe cộng sản.

 

Nixon đă hứa “ḥa b́nh trong danh dự” và cam kết chỉ rút quân Mỹ khi Nam Việt Nam có thể tự vệ. Nhưng Hughes cho biết nếu Nixon không thể thuyết phục Thiệu đồng ư với thỏa thuận ḥa b́nh của ḿnh, th́ tổng thống Mỹ sẽ gặp khó khăn trong việc biện minh cho việc tiếp tục chiến tranh trong nhiệm kỳ bốn năm đầu tiên của ḿnh, trong đó 20.000 quân Mỹ đă thiệt mạng.

 

Hughes cho biết “V́ lư do chính trị trong nước, Nixon cần phải che giấu sự thất bại của chiến lược Việt Nam hóa và đàm phán của ḿnh”. “Nếu mọi người nhận ra rằng ông đă thêm 20.000 thương vong của người Mỹ vào cuộc chiến, và phe cộng sản sẽ giành chiến thắng dù sao đi nữa, th́ điều đó sẽ chứng minh những người chỉ trích ông là đúng khi ông nên chấm dứt chiến tranh ngay từ đầu nhiệm kỳ (đầu tiên) của ḿnh”.

 

Ở những nơi khác trên băng ghi âm, Nixon có thể được nghe nói rằng ông sẽ thúc đẩy thỏa thuận ḥa b́nh bất kể Thiệu có đồng ư hay không.

 

Trong một cuộc tṛ chuyện với Colson vào ngày 20 tháng 1 năm 1973, Nixon mô tả những lời chỉ trích về vụ ném bom Hà Nội gần đây của ông là sự cuồng loạn do truyền thông thúc đẩy, và nói rằng những phát biểu của những người đối lập với ông là “phản quốc”.

 

Với lệnh ngừng bắn đang đến gần, Nixon đă sẵn sàng cho thấy ḿnh là người ǵn giữ ḥa b́nh và chỉ thị cho Colson chỉ trích những người chỉ trích ngay khi thỏa thuận được hoàn tất.

“Nhiệm vụ của anh là phải thấy rằng, bởi Chúa, chúng ta đă đưa ra phán quyết với họ”, Nixon nói với Colson.

 

Trong cùng cuộc tṛ chuyện, Nixon so sánh cuộc ném bom Việt Nam của ḿnh với cuộc ném bom của các chỉ huy Hoa Kỳ trong các cuộc chiến tranh khác. “Lạy Chúa, khi bạn nghĩ về những ǵ về cơ bản Eisenhower đă làm trong Thế chiến II -- ư tôi là, ông ấy đă tàn phá các thành phố. . . . Không phải v́ ông ấy muốn giết người, mà v́ ông ấy muốn chấm dứt chiến tranh. Tại sao Truman thả bom nguyên tử? Không phải v́ ông ấy muốn phá hủy các thành phố, mà v́ ông ấy muốn chấm dứt chiến tranh. Tại sao Eisenhower ném bom . . . ra khỏi các thành phố của Bắc Triều Tiên? Đó là điều đă chấm dứt chiến tranh, bạn biết đấy.”

 

Thảo luận về phe đối lập chính trị của Nixon, Colson nói rằng phe đối lập bao gồm “người da đen và người nghèo”. Nixon nói thêm: “Và cả giới trí thức”. Colson tiếp tục nói rằng nó cũng bao gồm “bọn áo sơ mi hoa oải hương... những người đồng tính và kỳ quặc”.

 

Mười ngày sau, trong một cuộc tṛ chuyện khác với Colson, Nixon bày tỏ sự khinh miệt hoàn toàn của ḿnh đối với giới truyền thông và “những kẻ kiêu ngạo trí thức”. Ông nhắc lại chính sách của chính quyền ḿnh là vừa xa lánh vừa tấn công các tờ báo lớn của quốc gia, bao gồm cả tờ New York Times, và nói về sự thất vọng của ḿnh với việc Kissinger ve văn báo chí.

 

“Henry bị đám đông đó mê hoặc đến mức nào?” Nixon hỏi. “Ông ấy không thể chịu đựng được việc phải xa họ”.

 

Ngay cả khi Nixon đang phải đối mặt với các quyết định có hậu quả lịch sử vào đầu năm 1973, các băng ghi âm cho thấy ông vẫn cảnh giác với những cách để củng cố Đảng Cộng ḥa. Vào ngày 23 tháng 2 năm 1973, ông đă gọi điện cho Tổng thống tương lai George H.W. Bush, khi đó là chủ tịch Ủy ban Quốc gia Cộng ḥa.

 

Nixon nói rằng cuộc gọi đó “không có ǵ quan trọng”, nhưng ông muốn thông báo cho Bush về những ǵ ông chứng kiến ​​trong chuyến thăm gần đây tới Cơ quan lập pháp tiểu bang Nam Carolina.

 

“Tôi để ư thấy một vài phụ nữ rất hấp dẫn, cả hai đều là đảng viên Cộng ḥa, trong Cơ quan lập pháp”, Nixon nói với Bush. “Tôi muốn ông nhấn mạnh với người dân của chúng ta rằng, Chúa ơi, chúng ta hăy t́m kiếm một số người. . . . Hiểu không, tôi không làm điều đó v́ tôi ủng hộ phụ nữ, nhưng tôi làm điều đó v́ tôi nghĩ rằng có thể một người phụ nữ có thể giành chiến thắng ở một nơi mà đàn ông không thể. . . . Vậy ông có nghĩ đến điều đó không?”

 

“Tôi chắc chắn sẽ ghi nhớ điều đó”, Bush trả lời.

 

“Trời ạ, họ đẹp và thông minh”, Nixon tiếp tục. Và ông đă được thông báo thêm rằng “họ là hai trong số những dân biểu giỏi nhất của Hạ viện”.

 

“Ồ, thật tuyệt vời”, Bush nói.

------------------------

 

(English version)

 

 

New batch of Nixon tapes are made public

By Christopher Goffard

June 24, 2009 12 AM PT

 

https://www.latimes.com/archives/la-xpm-2009-jun-24-me-nixon-tapes24-story.html

 

White House tapes released Tuesday capture Richard Nixon as a pugnacious second-term president who talks of hammering out an end to the Vietnam War even if he has to “cut off the head” of the South Vietnamese leader, remarks that an abortion might be necessary if a pregnancy involved an interracial couple and appears preoccupied with savaging his political foes.

 

As Nixon was negotiating an end to U.S. military involvement in Vietnam in January 1973, he faced a South Vietnamese president who was reluctant to sign a proposed peace treaty that he feared would doom his government to a communist takeover.

 

Nixon’s response was to threaten President Nguyen Van Thieu with a halt to the U.S. aid on which South Vietnam depended. “Is that going too far?” Nixon asked Secretary of State Henry Kissinger on Jan. 20, 1973. “In other words, I don’t know whether the threat goes too far or not, but I’d do any damn thing, that is, or to cut off his head if necessary.”

 

The conversation between Nixon and Kissinger is part of 154 hours of Nixon tapes released Tuesday by the Richard Nixon Library and Museum in Yorba Linda, along with thousands of archival documents. Nixon’s voice in the tapes is often a mumble, punctuated by deep sighs and audible bursts of profanity.

The tapes reflect secretly recorded conversations between Nixon and his associates during January and February 1973. Among the things on his mind during that period were the Vietnam War, how to savage his political enemies and the unfolding Watergate drama.

 

The tapes also caught his reaction to Roe vs. Wade, the Supreme Court decision that legalized abortion. In a Jan. 22 conversation with aide Chuck Colson, Nixon can be heard saying: “There are times when abortions are necessary -- I know that. . . . Suppose you have a black and a white, or a rape.”

 

Nixon and Colson agreed that legalized abortion encouraged permissiveness.

“It breaks the family,” Nixon says.

 

The recordings made public Tuesday represent the third release of Nixon tapes since the National Archives assumed control of the Nixon Library two years ago, and the 13th release of tapes since 1980. The public now has access to 2,371 hours of tapes from the Nixon White House, with an additional 700 hours to be released in coming years.

 

Kenneth Hughes, a Nixon expert with the presidential recordings program at the nonpartisan Miller Center of Public Affairs, said the new tapes showed the depth of Nixon’s zeal to impose a peace deal on Thieu, even though it left about 140,000 North Vietnamese troops occupying South Vietnam and Nixon knew that it would lead to an eventual communist victory.

 

Nixon had promised “peace with honor” and pledged to withdraw American forces only when South Vietnam could defend itself. But if Nixon couldn’t persuade Thieu to agree to his peace agreement, Hughes said, the American president would have had difficulty justifying his continuation of the war during his first four-year term, during which 20,000 American troops died.

 

“For domestic political reasons, Nixon needed to conceal the failure of his strategy of Vietnamization and negotiation,” Hughes said. “If people realized that he had added 20,000 additional American casualties to the war, and the communists were going to win anyway, then it would have proved his critics right that he should have ended the war at the start of his (first) term.”

 

Elsewhere on the tapes, Nixon can be heard saying he would push through with the peace deal whether Thieu consented or not.

 

In a conversation with Colson on Jan. 20, 1973, Nixon characterized criticism of his recent bombing of Hanoi as media-fueled hysteria, and said the remarks of his opponents were “treasonable.”

 

With a cease-fire looming, Nixon was ready to portray himself as a peacemaker, and instructed Colson to blast critics as soon as the deal was finalized.

“Your job is to see that, by God, we put it to ‘em,” Nixon tells Colson.

 

In the same conversation, Nixon compares his bombing of Vietnam with that of American commanders in other wars. “Good God, when you think of what basically Eisenhower did in World War II -- I mean, he decimated cities. . . . Not because he wanted to kill people, because he wanted to end the war. Why did Truman drop the atomic bomb? Not because he wanted to demolish cities, because he wanted to end the war. Why did Eisenhower bomb the . . . out of the cities of North Korea? That’s what ended the war, you know.”

 

Discussing Nixon’s political opposition, Colson says it included “the blacks and the poor.” Nixon adds: “And the intellectuals.” Colson goes on to say that it also included “the lavender shirt mob . . . the homos and the queers.”

 

Ten days later, in another conversation with Colson, Nixon expresses his blanket scorn for the media establishment and “intellectual snobs.” He reiterates his administration’s policy of both shunning and attacking the nation’s major newspapers, including the New York Times, and spoke of his frustration with Kissinger’s courting of the press.

 

“What’s the fascination Henry’s got with that crowd?” Nixon asks. “He just can’t stand being away from them.”

 

Even as Nixon was contending with decisions of historic consequence in early 1973, the tapes reveal he remained alert for ways to shore up the Republican Party. On Feb. 23, 1973, he placed a call to future President George H.W. Bush, then the Republican National Committee chairman.

 

The call was “nothing of great importance,” Nixon says, but he wanted to inform Bush of what he witnessed during his recent visit to the South Carolina state Legislature.

 

“I noticed a couple of very attractive women, both of them Republicans, in the Legislature,” Nixon tells Bush. “I want you to be sure to emphasize to our people, God, let’s look for some. . . . Understand, I don’t do it because I’m for women, but I’m doing it because I think maybe a woman might win someplace where a man might not. . . . So have you got that in mind?”

 

“I’ll certainly keep it in mind,” Bush replies.

 

“Boy, they were good lookin’ and bright,” Nixon continues. And he had been informed, further, that “they’re two of the best members of the House.”

 

“Well, that’s terrific,” Bush says.

 

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính