Tháng Tư buồn nhớ Quê Nhà

 

Nguyễn Nhơn

 

 

 

Tôi thường hay thích hát bài nhạc Bên Bờ Đại Dương của nhạc sĩ Hoàng Trọng.

 

“Đất nước tôi màu thắm bên bờ đại dương

Bắc với Nam, t́nh nối qua ḷng miền Trung

Đất nước tôi từ mái tranh nghèo Bắc Giang

Vượt núi rừng già Trường Sơn

Vào tới ruộng ngọt phương Nam .

Dân nước tôi từng đấu tranh diệt ngoại xâm

Trên máu xương từng hát ca bài thành công

Dân nước tôi ṇi giống hùng cường Lạc Long

Làm gái toàn là Trưng Vương

Làm trai rạng hồn Quang Trung”

 

(Bên Bờ Đại Dương của nhạc sĩ Hoàng Trọng.)

 

Đất nước tôi là vậy. Dân nước tôi cũng là vậy. Lời ca bài hát rất đơn giản không cầu kỳ chải chuốt, ấy thế lại làm ḷng người thiết tha buồn thảm trên nỗi chông chênh trong một số phận bất hạnh của dân tộc này.

(ĐẤT NƯỚC TÔI - Tôn Nữ Hoàng Hoa)

 

Những ngày gian khổ, tù đày trên đỉnh Hoàng Liên

Những khi thao thức nh́n qua song sắt

Ánh trăng chiếu dọi núi đồi

Nghĩ đến cuộc đời trôi nổi

Từ quê nhà êm ấm Miền Nam

Cùm trói lên tận Hoàng Liên

Lẩm nhẩm lời ca t́nh tự Dân tộc

Đất nước tôi từ mái tranh nghèo Bắc Giang

Vượt núi rừng già Trường Sơn

Vào tới ruộng ngọt phương Nam ….”

Ḷng thêm sầu muộn

Suy nghĩ về Đất nước điêu linh

Và chợt thấy ḷng phấn khởi vững tin

Như tổ tiên tự rèn luyện

Đượm thấm khí thiêng sông núi Việt

Vượt qua gian khổ điêu linh

Giữ cho giang sơn gấm vóc trường tồn

 

KHÍ THIÊNG SÔNG NÚI VIỆT

 

Tôi sanh ra từ làng quê Bưng Cầu

Xứ Thủ, Một cây Dầu, B́nh Dương

Đất g̣ Miền Đông Nam bộ

Bên ḍng suối nhỏ hiền ḥa

Một vạc bưng trải dài bên bờ suối

Cây cầu ván mộc mạc bắc ngang

Dọc bờ suối hai lỗ mội

Mội Chơ, mội Thầy Thơ

Mội Thầy Thơ thơ mộng

Dưới cội trăm già rợp bóng

Trĩu trái tím ngắt, vị ngọt ngào

Ḍng An Giang thuở học tṛ

“Gịng An Giang nên thơ khiến nhớ”

Rừng U Minh âm u minh minh

Nơi chiến trường máu đổ, tử vong

Sông Hậu những chiều lộng gió

Đón đợi người yêu t́m đến

Mùa đông Hoàng Liên Sơn

Đỉnh Fansipan tuyết trắng

Xuân về hoa bang nở trắng núi đồi

Mùa hè dưới chân rặng Trường Sơn

Nắng như đổ lửa

Mùa thu ḍng suối A Mai êm ả

Dịu dàng, róc rách chảy về xuôi

Bến Ngọc chiều tà hiu quạnh

Nhớ quê nhà Miền Nam

Ai hỏi tôi từ đâu đến?

Tôi đáp, Tôi từ Việt Nam đến đây (*)

Tôi là người Việt Nam

Mang ḍng máu Lạc Việt

Đượm khí thiêng sông núi

Đất Việt bên bờ Biển Đông

Ngày nay dân tộc tôi chẳng may

Bị loài cọng sản quốc tế

Đưa vào ṿng bạo tàn hắc ám

Nhưng rồi cũng có một ngày

Tuổi trẻ Việt Nam bừng lên

Sức sống giống giồng Lạc Việt

Xóa tan u minh cọng sản

Đưa non sông qua cơn lầm than

Vén mây mờ cho giồng giống

Núi sông Đất Việt

Lại rạng rỡ bên bờ Biển Đông

 

 

Nguyễn Nhơn

Quốc Hận 44

24/3/2019

 

(*) Thơ Nguyễn Thanh Bạch

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính