Tháng Tư oan nghiệt

 

 

Tháng Tư oan nghiệt ập đến,

Như cơn đại hồng thủy kinh hoàng,

Nước mất nhà tan,

Quân cán chính miền Nam vào tù,

Dân bỏ làng bỏ nước ra đi,

Nước non non nước còn gì,

Tất cả mắt hết còn gì nước non,

Lệ rơi máu đổ ngập tràn,

Dân tình ly tán gia đình ly tan,

Tháng Tư buồn Tổ quốc khăn tang,

Tháng Tư oan nghiệt Tháng Tư lưu đày.

Người yêu tôi tuổi vừa đôi chín,

Nàng có người cha đi lính nhảy dù,

Không chịu đầu hàng quân thù cướp nước,

Chiến đấu đến giây phút cuối cùng,

Đã anh dũng hy sinh đền nợ nước,

Vào buổi chiều buồn ngày cuối Tháng Tư.

Tổ quốc ghi ơn người chiến sĩ,

Vì Tự do chết dưới lá cờ Vàng.

Nàng theo mẹ đi vùng kinh tế mới,

Bỏ lại sau lưng áo trắng học trò,

Với bao ước mơ của thời hoa phượng,

Lên rừng đào đất giúp mẹ nuôi em.

Rừng đêm buốt giá,

Trăng úa lệ nhòa,

Bao năm xông pha vào lửa đạn,

Miền Trung “tháng ba gẫy súng*,

Tôi cùng đồng đội,

Bị giặc cộng bắt trên đường di tản,

Lưu đày theo năm tháng khổ sai.

Từ trại tù Trà Niêu,

Nơi vùng Tam biên hắc ám, **

Xuống trại Kỳ Sơn,

Tù chết thảm thương,

Lên trại tù Tiên Lãnh,

Con đường dẫn vào địa ngục,

Thân phận người tù nhỏ bé mong manh.

Đêm rừng núi sương rơi gió lạnh,

Giọt sương buồn tí tách bên song,

Thấm sâu vào nỗi lòng nhớ nước,

Tổ quốc ơi! trăm nhớ ngàn thương.

Tiếng chim quốc buồn thương gọi nhớ,

Hồn nước ơi! nước mất đau lòng,

Tay ôm Tổ quốc vào lòng,

Con tim rĩ máu vết thương lòng nặng mang.

Thương đất nước giờ đang mong đợi,

Thương mẹ già vời vợi trông con,

Thương người yêu nay cũng không còn,

Nàng đã chết trên đường vượt biển.

Người lính ra đi chiến đấu,

Vui buồn theo vận nước,

Vận nước điêu linh,

Nên phận người nghiệt ngã.

Giờ lưu vong nơi xứ lạ quê người.

Đời chinh chiến cười ra nước mắt,

Khắc khoải trong lòng những nỗi đau,

Tự do dân chủ lại thua độc tài đảng trị.

Chiều sắp tắt trên biển lặng Ca li,

Vài con chim biển quy về tổ ấm,

Bên kia bờ Thái Bình Dương xa thẳm,

Quê hương biển mặn mù sương,

Việt Nam nước tôi,

Chìm trong bóng tối thê lương,

Nên đường về Quê hương còn xa rất xa.

Nhớ nước. Nhớ nhà. Nhớ cha, nhớ mẹ.

Ngày tan đàn rã nghé,

Bạn bè đồng ngũ,

Đứa còn đứa mất,

Mỗi đứa mỗi nơi,

Sõi đá cũng bàng hoàng tiếc thương rơi lệ.

Kể sao cho hết nỗi đau,

Ngày Quốc hận với Tháng Tư đen,

Trang sử buồn miền Nam bức tử,

Cuộc đổi đời tăm tối khổ đau,

Lịch sử ngàn năm sau,

Vẫn còn ghi mãi,

Tội ác của cộng sản Việt Nam,

Làm tay sai bán nước cho Nga cho Tàu,

Xua quân xâm lược miền Nam,

Găy ra cuộc chiến tranh đẫm máu tương tàn.

Vì sự trường tồn của Tổ quốc,

Vì Tự do ấm no hạnh phúc của dân tộc,

Đồng bào Việt Nam ơi!

Đồng lòng cương quyết đứng lên,

Tiêu diệt cộng sản xây nền Tự do.

 

 

Phạm Thọ

 

*Truyện dài của nhà văn TQLC: Tr/úy Cao Xuân Huy

**Biên giới ba tỉnh Kontum-Quảng Ngãi-Quảng Tín

 

 

 

Tin Tức - Bình Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính