Trỗi Dậy Mà Đi
Không chỉ có lửa rơm rồi lịm tắt,
Kiếp đọa đày, ta hiến cả tâm can.
Nỗi thương đau bao phủ khắp mây ngàn,
Ta phải có lòng kiên trì, gắn bó.
Ngại gì đâu, không quản gì khổ, khó,
Cách-mạng nào không đổ máu, chông gai ?
Nếu toàn dân cùng tâm trí, không hai,
Ta sẽ quét, dọn ngay loài rưởi rác.
Bởi dân ta không bao giờ sợ thác,
Lúc này đây ! Hãy cùng đứng ngay lên.
Nếu toàn dân căm phẫn sấm vang rền,
Ngàn tăng, pháo không làm sao cản bước.
Dù gian nan, đồng tâm ta vẫn lướt,
Triệu quân thù đao, súng cũng quay lui.
Ta tiến lên ! Thác lũ, quyết không lùi,
Người ngã xuống, muôn người sau xốc tới !
Toàn dân ta mong mai này gió mới,
Bước rộn ràng, hoa thắm nở đầy sân.
Ông cha ta cương mãnh, chí oai thần,
Ta yếu đuối hổ danh dòng dũng khí.
Mỗi làng quê hàng trăm người chiến sĩ,
Lấy căm thù mở lối đón bình minh.
Đem xương da đổi kiếp sống thanh bình,
Mang ý chí soi đường cho thế giới.
Từ bao lâu dân mình trông ngóng đợi !
Lúc này đây ! Trỗi dậy đúng trào lưu !
Bao thương đau tích lại hóa oan cừu,
Ba-Lan đó, Đông-Âu đồng trở giấc !
Thế Huy Paris